Dinh Song

Âm Nhạc
* Triết Nhạc Hải Đăng I
* Triết Nhạc Hải Đăng II
* Triết Nhạc Hải Đăng III
* Triết Nhạc Hải Đăng IV
Khoa Học Điện Toán
* Từ Điển Tin Học
Triết Học
* Triết Học, Khoa Học, và Tiến Hóa
Truyện Ngắn Đông Yên
* The Sun Hunters (Người đi săn mặt trời)
* Câu Chuyện một Dòng Sông
* Hẹn Nhau trươc Giao Thừa
* Ngôi Sao Đen
Thơ Đông Yên
* Loài Chim Du Mục
Thơ dịch
* Thí Ca Lãng Mạn Pháp
* Tuyển Tập Thi Ca Anh Mỹ
* Robert Frost Tuyển Tập I
* Emily Dickinson Truyển Tập I
Không Phát Hành
* Edgar Allan Poe Thơ Tuyển Tập
* Edgar Allan Poe Truyện Ngắn Tuyển Tập I
* Edgar Allan Poe Truyện Ngắn Tuyển Tập II
* Edgar Allan Poe Truyện Ngắn Tuyển Tập III
* Edgar Allan Poe Truyện Ngắn Tuyển Tập IV
* Edgar Allan Poe Truyện Ngắn Tuyển Tập V
* Thi Ca Tuyển Tập Anh Mỹ - 2nd Edition
* Robert Frost Tuyển Tập - 2nd Edition
* Emily Dickinson Tuyển Tập - 2nd Edition
Truyện Dịch Song Ngữ
* Truyện Ngắn Song Ngữ I
* Truyện Ngắn Song Ngữ II
Vũ Trụ Học
* Cuộc Chiến Hố Đen
* Thiết Kế Vĩ Đại
* Vũ Trụ từ Hư Không
* Lai Lịch Thời Gian
Đĩa Bay & Người Hành Tinh
* Đĩa Bay và Người Hành Tinh I
* Đĩa Bay và Người Hành Tinh II
* Đĩa Bay và Người Hành Tinh III
* Đĩa Bay và Người Hành Tinh IV
* Đĩa Bay và Người Hành Tinh V
* Đĩa Bay và Người Hành Tinh VI
* Đĩa Bay và Người Hành Tinh VII

Đâm Heo Giết Chó
Trích từ "Con Đường Dốc Cuối Cùng"

(...) Căn nhà mà ông Linh hiện ở là do người anh cả của ông đã mua để tặng ông như món quà đoàn tụ sau ngày ông Linh từ rừng trở về thành phố theo biến cố 1975 khi Miền Nam sụp đổ. Đó là một căn đôi và người anh cả đó để ông Linh đứng tên mua với dự tính gia đình ông Linh sẽ ở một căn còn căn thứ hai sẽ dành cho mấy người con của người anh cả. Vì cậy mình đứng tên nên về sau ông Linh doạt luôn cả hai căn. Căn nhà nầy vốn thuộc một cư xá của chế độ cũ, trong đó, các căn hộ được chia thành từng dãy đâu lưng nhau nhưng cách nhau bằng một lối đi chung rộng khoảng một thước, gọi là phần thông hành địa dịch công cộng. Căn hộ trực tiếp đâu lưng với căn của ông Linh là gia đình vợ con của một sỹ quan chế độ cũ đang bị giam trong trại tập trung. Trên nguyên tắc, lối đi phía sau mỗi nhà không thuộc về riêng ai, cùng lắm chỉ thuộc quyền xử dụng của cả hai căn đâu lưng nhau, nghĩa là phần lối đi phía sau của nhà ông Linh cũng là đoạn thuộc quyền xử dụng của gia đình sỹ quan chế độ cũ đó.
Tuy nhiên, từ ngày về ở căn nhà nầy, ông Linh ngang nhiên cô lập phần lối đi phía sau đó để làm chỗ nuôi heo. Đó là một hình thức lấn chiếm trái phép và xâm phạm lãnh thổ trắng trợn. Dù đóng cửa sau kín đến đâu, mùi hôi thối nặng nề của chuồng heo cũng không thể tranh khỏi, chưa kể tiếng heo kêu ủn ỉn suốt ngày đêm. Những nỗi khó chịu mà gia đình ông Linh châp nhận do cái chuồng heo tranh thủ đó chính là cực hình mà gia đình sỹ quan chế độ cũ phía sau phải cắn răng khứng chịu. Đó là cái tội phá hủy môi trường sống của những người chung quanh và tội ức chế những người thất thế về mặt chính trị như gia đình của sỹ quan chế độ cũ.
Khi mấy con heo đủ cân đủ ký, một kịch bản man rợ khác bắt đầu. Vào nửa đêm, mấy tay đồ tể mang dụng cụ đến nhà ông Linh để làm thịt chúng ngay tại nhà. Họ giết chúng bằng điện. Trước khi thực sự chết, chúng vùng vẫy, vừa giãy giụa đành đạch vừa rên xiết thảm thiết, thậm chí gào thét một cách ghê rợn. Sau khi heo hoàn toàn tắt thở, họ bỏ chúng lên xe mang đi, nhưng nỗi oán than, oan nghiệt, tuyệt vọng và đau đớn sẽ không bao giờ rời khỏi căn nhà của ông Linh. Sự độc ác không thuộc về các tay đồ tể mà thuộc về ông Linh và gia đình của ông. Mỗi lần như thế, ông Linh đâu ý thức được rằng ông và những thành viên trong gia đình của ông đã chuốc thêm một lời nguyền rủa trên đời.
Đó cũng chính là thời kỳ Thạnh, đứa con trai cầu tự duy nhất của vợ chồng ông, đang âm thầm đi vào mê lộ của đám xã hội đen ma túy. Mãi đến khi nó hơn mười tuổi ông mới phát hiện số phận đen tối của nó. Thạnh bị giam giữ tại một trung tâm cai nghiện ma túy hơn 15 năm. Cuối cùng, với một chứng nhận "học tập tiến bộ," nó được ra trại, chỉ để kết liễu đời nó tại nhà sau những cơn nghiện chết người. Vào một ngày trong tháng 2 của năm 2009, cơn nghiện cuối cùng của Thạnh đã diễn ra. Vẫn những giãy giụa và la hét như những lần trước, nhưng lần nầy những giãy giụa của nó nghe có vẻ rùng rợn và thương tâm hơn, chẳng khác mấy những giãy giụa đành đạch của những con heo vùng vẫy và lăn lộn sau khi bị diện giật và trước khi tắt thở. Thạnh vừa giãy giụa vừa rên xiết như những con heo rên xiết khi hấp hối. Cuối cùng, nó rú lên một tiếng rú thất thanh trước khi tắt thở và nằm bẹp xuống sàn nhà.
Đó chính là tiếng rú thảm thiết của con chó vàng đáng thương mà ngày nọ người anh vợ bộ đội của ông Linh, từ phía sau, đã bất ngờ dùng búa đập vào đầu và chết tức tưởi. Khi nằm bẹp xuống đất hai mắt nó vẫn còn đăm đắm nhìn chủ như một van lơn không bao giờ được đáp ứng, một thông điệp của lòng trung thành vô điều kiện nơi một con vật đối trước sự phản bội hèn hạ của con người.
Ông Thanh và người anh vợ bộ đội của ông đã lạnh lùng hạ sát con chó vàng đáng thương để, chiều hôm đó, họ và một số đồng chí cộng sản từ trong rừng ra và từ ngoài bắc vào có được một buổi liên hoan chè chén. Ông đâu biết rằng, vì chết tức tưởi, con chó vàng đáng thương kia chỉ chết trong một vài giây, trong khi đứa con trai cầu tự của ông đã khứng chịu một cái chết đọa đày, đau khổ, tủi nhục, và mỏi mòn kéo dài hơn 17 năm trời, đúng nghĩa sống đọa thác đày. (...)

Xin tìm đọc Tuyển Tập Truyện Ngắn đã phát hành trên Amazon.com
Câu Chuyện một Dòng Sông