Dinh Song

Âm Nhạc
* Triết Nhạc Hải Đăng I
* Triết Nhạc Hải Đăng II
* Triết Nhạc Hải Đăng III
* Triết Nhạc Hải Đăng IV
Khoa Học Điện Toán
* Từ Điển Tin Học
Triết Học
* Triết Học, Khoa Học, và Tiến Hóa
Truyện Ngắn Đông Yên
* The Sun Hunters (Người đi săn mặt trời)
* Câu Chuyện một Dòng Sông
* Hẹn Nhau trươc Giao Thừa
* Ngôi Sao Đen
Thơ Đông Yên
* Loài Chim Du Mục
Thơ dịch
* Thí Ca Lãng Mạn Pháp
* Tuyển Tập Thi Ca Anh Mỹ
* Robert Frost Tuyển Tập I
* Emily Dickinson Truyển Tập I
Không Phát Hành
* Edgar Allan Poe Thơ Tuyển Tập
* Edgar Allan Poe Truyện Ngắn Tuyển Tập I
* Edgar Allan Poe Truyện Ngắn Tuyển Tập II
* Edgar Allan Poe Truyện Ngắn Tuyển Tập III
* Edgar Allan Poe Truyện Ngắn Tuyển Tập IV
* Edgar Allan Poe Truyện Ngắn Tuyển Tập V
* Thi Ca Tuyển Tập Anh Mỹ - 2nd Edition
* Robert Frost Tuyển Tập - 2nd Edition
* Emily Dickinson Tuyển Tập - 2nd Edition
Truyện Dịch Song Ngữ
* Truyện Ngắn Song Ngữ I
* Truyện Ngắn Song Ngữ II
Vũ Trụ Học
* Cuộc Chiến Hố Đen
* Thiết Kế Vĩ Đại
* Vũ Trụ từ Hư Không
* Lai Lịch Thời Gian
Đĩa Bay & Người Hành Tinh
* Đĩa Bay và Người Hành Tinh I
* Đĩa Bay và Người Hành Tinh II
* Đĩa Bay và Người Hành Tinh III
* Đĩa Bay và Người Hành Tinh IV
* Đĩa Bay và Người Hành Tinh V
* Đĩa Bay và Người Hành Tinh VI
* Đĩa Bay và Người Hành Tinh VII
HOÀI NIỆM
Trích từ "Hành Trang về Mạn Ngược"

(...) Ngoài trời, mưa đã ngớt dần, nhưng bao hoài niệm về con đang từng bước lớn lên theo với bóng tối của ngày và tiếng sấm sét của cơn mưa chiều còn dai dẳng đâu đây. Mơ hồ Thức hình dung những tiếng sấm rền từ phương xa như những thông điệp đến từ vợ con anh và từ một vị trí bất xác nào đó trên đại dương, hay biết đâu từ lòng đáy biển? Nghĩ đến đây Thức thấy lòng mình se thắt lại. Dường như đó là lần đầu anh nghĩ đến cái chết của vợ con. Không tin tức từ hơn ba tháng nay có nghĩa là vợ con anh không bị bắt trong vùng phụ cận Đà Nẵng và cũng có thể không chết trong vùng nầy, vì nếu chết thì người ta đã tìm thấy xác. Giả thuyết hợp lý nhất có lẽ là vợ con Thức ít nhất đã ra được hải phận quốc tế nhưng không biết trôi dạt về đâu từ hơn ba tháng nay.
Trôi dạt về đâu? Câu hỏi đó mở ra một vùng xoáy mênh mông và hung dữ trong tâm trí anh. Những con tàu ma cứ hiện ra rồi mất đi trên những con sóng bạc đầu xoắn ốc; cuồng phong và sấm sét thay nhau hoành hành để biến đại dương thành một địa ngục. Những bóng ma quờ quạng hò reo trên chân trời xám xịt, biến hiện, nhá nhem tranh tối tranh sáng. Một con tàu gỗ bị sóng đánh tan thây và bắn tung tóe những mảnh vỡ và xác người lên không trước khi đại dương vùi chôn họ xuống. Mẹ Trinh, Con Uyển, thằng Luận, và bé Thu Thủy ở đâu bây giờ trong cái vùng không gian bao la hung dữ đó? Họ còn trong hiện tại hay đã thuộc về quá khứ? Họ còn trong hiện hữu bên cạnh loài người hay đã trở thành những bóng mờ của hiện hữu, hòa tan vào vô số đơn tử đang từng bước rời xa trái đất, Thái Dương Hệ, và Dải Ngân Hà?
Thức ngồi dậy ra khỏi giường và bật đèn lên. Một lần nữa anh cảm thấy xót xa và mất mát quá nhiều. Nhưng dường như có một cái gì sâu thẳm hơn trong tâm hồn chứ không chỉ có hoài niệm về ba đứa con. Hình như Thức đang tự dối lòng. Hình ảnh và tình cảm về Trinh có lẽ đang bắt đầu âm thầm xâu xé tâm hồn anh và xâu xé từ trong vô thức. Chân dung người vợ không mấy thuận thảo ngày nào nay từng bước xuất hiện và lớn dần trong tâm hồn anh. Thức chưa quên hẳn hình ảnh người vợ lấn lướt và lúc nào cũng chê bai trách móc chồng. Nhưng qua một thời gian dài chịu đựng nhau, tình trạng đó đã trở thành một tập quán, một bối cảnh cố hữu của gia đình. Từ lâu, Thức không lấy đó làm khó chịu. Vả lại, Trinh vẫn tiếp tục chấp nhận Thức làm chồng và không hề có ý phản bội anh để lan chạ với một người đàn ông nào khác, mặc dù nhan sắc của Trinh còn thừa sức quyến rũ nhiều người đàn ông bên ngoài. Ngoài ra, Trinh không bao giờ xem Thức là một người đàn ông phế thải sau khi Thức không còn dạy học. Trinh đã tháo vác và thay chồng bao quản tình trạng tài chánh gia đình khi đứng ra quản lý tiệm thuốc bắc của mẹ nàng. Mặc dù đi làm toàn thời gian, Trinh không để Thức lo việc nội trợ và bếp núc cho gia đình. Mỗi sáng, trước khi đi làm, ngoài bữa ăn sáng, Trinh nấu sẵn cơm trưa cho cả nhà; Thức chỉ việc hâm lại các món ăn trước khi dùng. Buổi chiều, sau khi đóng cửa tiệm, Trinh đi chợ mua thức ăn cho ngày mai trước khi về nhà lo bữa cơm chiều cho chồng con.
Bây giờ không có Trinh, việc ăn uống của Thức trở nên thất thường và luộm thuộm. Từ trước đến nay Thức chưa hề xuống bếp và không hề biết nấu nướng. Sau khi Trinh ra đi, hầu như Thức chỉ sống bằng bánh mì bày bán trên một chiếc xe lưu động đặt tại một góc đường gần nhà. Quanh quẩn cũng chỉ mấy loại bánh mì nạm thịt, cá, đồ hộp, đồ chua và rau hành. Thức cũng mua một ít thùng mì ăn liền để sẵn trong nhà dùng ăn trở bữa. Thấy tình cảnh đó, chị Hồng đôi khi nấu vài món ăn rồi mang sang cho Thức để tủ lạnh mà dùng. Thường chị Hồng chỉ mang sang thức ăn; cơm thì Thức tự nấu lấy, vì nấu cơm không mấy khó khăn.
Tuy nhiên những khó khăn về ăn uống không quan trọng bằng nỗi xót xa trống vắng hầu như tuyệt đối sau khi Trinh và ba đứa con ra đi. Thức có thể ăn uống sơ sài đạm bạc để sống qua ngày nhưng không có một loại thực phẩm nào đủ dinh dưỡng cho linh hồn đang trống trải của anh. Đôi khi nhiều ngày liên tiếp anh không buồn mở cửa như thường lệ. Nếu có ai đến thăm thì họ tự động ra về khi nhìn thấy cửa đóng. Xã hội bên ngoài hầu như không còn cần thiết đối với anh. Khu vườn nhỏ với vài ba cây ăn trái và vài khóm hoa hồng vàng trước sân đang bắt đầu cho thấy dấu hiệu tàn lụi, hoặc vì thiếu nước hoặc vì thiếu bàn tay chăm sóc và sự chiêm ngưỡng của con người. Người ta tin rằng nhờ sự tiếp cận thường xuyên với con người, cây cối trong vườn phát triển khác hẳn với cây cối trong thế giới hoang dã. Những khóm hoa hồng vàng dường như tiều tụy dần khi ngày ngày chúng không còn thấy lũ trẻ nô đùa chung quanh hay thưởng thức mùi hương thơm ngào ngạc của chúng trong nắng sớm. Bốn cây ổi sau vườn bắt đầu úa lá từ lúc nào Thức cũng không biết.
Riêng cây táo tàu dường như vẫn bình thản như ngày nào. Có lẽ nó đã đủ cao để đi vào không gian của riêng nó và rễ của nó đã ăn đủ sâu vào lòng đất nên chẳng cần ai chăm sóc. Toàn bộ thân trên của nó đã vượt khỏi mái nhà nên có thể vì thế mà nó không còn ý thức hay quan tâm đến những gì đã và đang xảy ra bên dưới nó và bên trong căn nhà bé nhỏ nầy. Vào những lần mưa to gió lớn, trái của nó rụng tứ tung trên mái nhà, trên sân, trên đất, nhưng, nếu thằng Luận không có đó để nhặt thì chẳng còn ai buồn nhặt. Nhưng chẳng phải vì thế mà nó không tiếp tục ra trái để, vào những lúc mưa to và gió lớn, trái của nó vẫn rụng tứ tung trên mái nhà, trên sân, trên đất. Cũng như ngày nào, và cũng như xã hội con người chung quanh, nó và Thức đi vào hiện hữu như hai thế giới song song và biệt lập. (...)

Xin tìm đọc Truyển Tập Truyện Ngắn trên Amazon
Câu Chuyện một Dòng Sông