Dinh Song

Âm Nhạc
* Triết Nhạc Hải Đăng I
* Triết Nhạc Hải Đăng II
* Triết Nhạc Hải Đăng III
* Triết Nhạc Hải Đăng IV
Khoa Học Điện Toán
* Từ Điển Tin Học
Triết Học
* Triết Học, Khoa Học, và Tiến Hóa
Truyện Ngắn Đông Yên
* The Sun Hunters (Người đi săn mặt trời)
* Câu Chuyện một Dòng Sông
* Hẹn Nhau trươc Giao Thừa
* Ngôi Sao Đen
Thơ Đông Yên
* Loài Chim Du Mục
Thơ dịch
* Thí Ca Lãng Mạn Pháp
* Tuyển Tập Thi Ca Anh Mỹ
* Robert Frost Tuyển Tập I
* Emily Dickinson Truyển Tập I
Không Phát Hành
* Edgar Allan Poe Thơ Tuyển Tập
* Edgar Allan Poe Truyện Ngắn Tuyển Tập I
* Edgar Allan Poe Truyện Ngắn Tuyển Tập II
* Edgar Allan Poe Truyện Ngắn Tuyển Tập III
* Edgar Allan Poe Truyện Ngắn Tuyển Tập IV
* Edgar Allan Poe Truyện Ngắn Tuyển Tập V
* Thi Ca Tuyển Tập Anh Mỹ - 2nd Edition
* Robert Frost Tuyển Tập - 2nd Edition
* Emily Dickinson Tuyển Tập - 2nd Edition
Truyện Dịch Song Ngữ
* Truyện Ngắn Song Ngữ I
* Truyện Ngắn Song Ngữ II
Vũ Trụ Học
* Cuộc Chiến Hố Đen
* Thiết Kế Vĩ Đại
* Vũ Trụ từ Hư Không
* Lai Lịch Thời Gian
Đĩa Bay & Người Hành Tinh
* Đĩa Bay và Người Hành Tinh I
* Đĩa Bay và Người Hành Tinh II
* Đĩa Bay và Người Hành Tinh III
* Đĩa Bay và Người Hành Tinh IV
* Đĩa Bay và Người Hành Tinh V
* Đĩa Bay và Người Hành Tinh VI
* Đĩa Bay và Người Hành Tinh VII
CON BỒ CÂU
Trích từ "Con Đường Dốc Cuối Cùng"

(...) Khoảng 7 giờ đêm hôm đó, ông Tấn, cha của Loan, nhận điện thoại từ Việt Nam. Nhân viên tổng đài cho biết đó là một collect call, nghĩa người nghe phải trả tiền, nếu đồng ý nhận điện thoại. Vì trước đây gia đình ông Tấn đã có lần nhận những collect call như thế nên lần nầy ông đồng ý. Người gọi chính là ông Toản, người anh ruột của ông Tấn và là bác ruột của Loan. Ông Toản buồn rầu báo cho biết Tường, đứa con trai của ông, đã qua đời vào khoảng 1 giờ sáng đêm qua. Ông Tấn đón nhận tin buồn như đón nhận một vết thương trên cơ thể của chính mình, với bao nhiêu thứ tình cảm và suy tư lẫn lộn và xen lấn nhau. Từ khi đến Hòa Kỳ, đó là buổi tối âm u và nặng trĩu trong đời ông. Đó cũng đúng vào giờ ăn chiều của gia đình. Sau khi gác điện thoại, ông buồn rầu bước ra phòng ăn để báo tin lại cho vợ con ông,
- "Tường, con bác Toản, đã qua đời tối qua."
Loan hỏi cha,
- "Thưa cha, anh Tường mất lúc mấy giờ tối qua?"
- "Theo lời Bác Toản, Tường mất khoảng 1 giờ sáng hôm qua, giờ Việt Nam, tức khoảng 10 giờ sáng nay ở đây."
- "Cha ơi, đó cũng là giờ mà bốn đứa chúng con chứng kiến một con bồ câu đột nhiên bay đến khu bàn sau vườn, nơi mà chúng con đang họp mặt để bàn thảo về dự án tập thể ở trường. Con bồ câu rất dạn dĩ và thân thiện. Hai lần trong buổi họp mặt đó, nó đã nhảy lên bàn và đậu ngay trước mặt con."
- "Người ta thường nói bồ câu đưa tin. Cha cũng tin con bồ câu đó chính là Tường bay đến gia đình chúng ta để báo mộng, bay đến con để nói lời vĩnh biệt."
- "Lân đã chụp rất nhiều hình của con bồ câu; nhưng khi Lân tính chuyển những hình mà Lân chụp sáng nay sang máy laptop của con, tất cả những hình liên quan đến con bồ câu đều mất hết, trong khi những hình khác vẫn còn đầy đủ."
- "Chuyện đó không khó giải thích đâu con. Đó không phải là một con bồ câu bằng xương bằng thịt mà chỉ là một hiện thân của một hữu thể không còn tồn tại trên trái đất. Máy ảnh của Lân chỉ chụp một phóng ảnh chứ không chụp một đối tượng vật lý có thể lưu giữ bằng những yếu tố hình thuộc kỹ thuật của con người."
- "Lúc bấy giờ con có một linh cảm lạ lùng nhưng không biết phải giải thích như thế nào. Khi biết những hình liên quan đến con bồ câu biến mất trong máy ảnh, con và Lân cũng không thể giải thích được tại sao... cho mãi đến bây giờ."
- "Linh cảm đó của con chính là mối ràng buộc thiêng liêng giữa Tường và con, giữa Tường và gia đình chúng ta. Đó là mối ràng buộc sâu đậm mà con và Tường đã có với nhau suốt gần 7 năm như hai anh em ruột cùng sống với nhau trong cùng một nhà. Cha mẹ đã nhìn thấy rất rõ nỗi mất mát và chia ly khi Tường thực sự mất con vào cái ngày mà gia đình chúng ta rời Việt Nam đi Mỹ. Cha đã đọc được những dòng nước mắt vô hình trong đôi mắt hồn nhiên nhưng u uẩn của Tường, đọc được những nỗi buồn thăm thẳm trong một tâm hồn non trẻ chưa có khả năng nhận diện những thất vọng và đau khổ của chính mình. Từ ngày đó, Tường đã cam đành ở lại trong một thế giới hoàn toàn cách biệt với thế giới của con. Sáng nay, thời điểm con bồ câu đến trước mặt con cũng chính là thời điểm mà nó vĩnh viễn từ biệt cái thế giới mà nó đã cam đành ở lại suốt 27 năm nay."
Lúc đầu ông Tấn, cha của Loan, dự định đặt tấm hình của Tường gần hình của ông bà nội của Loan trên bàn thờ, nhưng mẹ của Loan khuyên nên chờ sau lễ 49 ngày hãy đưa hình lên thờ; vì sau 49 ngày linh hồn người chết mới đi đầu thai vào kiếp khác; trong thời gian từ đây cho đến 49 ngày, không nên đưa hình lên thờ. Cha của Loan tin theo và không đặt hình của Tường lên bàn thờ. Từ sau lễ cầu siêu trên chùa, hầu như đêm nào ông Tấn cũng nghe những tiếng kẽo kẹt giống như tiếng mọt cắn vào gỗ, và nghe rất rõ từ hướng bàn thờ. Ông đã mua chiếc bàn thờ nầy từ hơn bốn năm nay và chưa bao giờ biết một hiện tượng lạ thường như vậy, ngày cũng như đêm. Giữa đêm khuya, mỗi lần nghe tiếng kẽo kẹt lạ thường như thế, ông Tấn đều ra khỏi giường và cầm theo một đèn bấm đi về hướng bàn thờ để tìm ra nguyên nhân. Khi ông đến gần bàn thờ, tiếng kẽo kẹt đó ngưng hẳn lại. Ông bật đèn sáng lên và dùng đèn bấm rọi vào các góc bên trong của bàn thờ, nhưng ông không tìm thấy một dấu hiệu gì đáng khả nghi. Ông trở vào giường để ngủ lại. Tứ lúc đó đến sáng, ông lại nghe tiếng mọt cắn gỗ vài lần nữa, nhưng ông quyết định không ra khỏi giường nữa và cố tiếp tục ngủ cho đến sáng. Tình trạng đó lặp đi lặp lại gần một tuần lễ. Hơn một lần, ông đã mang chuyện nầy kể lại cho vợ ông và Loan nghe. Cuối cùng ông mang hình của Tường đặt lên bàn thờ, ngay bên dưới hình của ông bà nội của Loan. Trong đêm sau đó, ông Tấn không còn nghe tiếng kẽo kẹt nửa khuya trên bàn thờ nữa. Sáng hôm sau, ông nhìn thấy một con sùng màu vàng nhạt giống như một con nhộng sống, lớn bằng ngón tay út nằm khoanh tròn ngay dưới bàn thờ. Con sùng lúc đó còn sống. Khi nhìn lên phần sườn gỗ bên trong của bàn thờ ngay bên trên chỗ con sùng rơi xuống, ông Tấn thấy một lỗ nhỏ đục sâu vào một thanh gỗ. Rất có thể đó là nơi con sùng đã chui ra trước khi rơi xuống sàn nhà. Ông Tấn mang con sùng bí ẩn đó ra ngoài vườn và phóng thích nó vào luống hoa cúc. Sau đó ông trở lại bàn thờ và đốt nhang khấn vái. (...)

Xin tìm đọc Tuyển Tập Truyện Ngắn đã phát hành trên Amazon.com
Câu Chuyện một Dòng Sông