Les Plus Beaux Poèmes Romantiques

Traducteur:  Lương Tấn Lực

Licence d’Enseignement en Littérature Française, Université de Saïgon

Licence d’Enseignement en Philosophie Occidentale, Université de Saïgon

Chủ đề chính của bài thơ là sự trốn chạy của thời gian.  Chủ đề nầy là không gian chung cho thi ca trữ tình  và lãng mạn.  Bài thơ nầy tượng trưng cho lời tỏ tình của tác giả gởi đến

Cassandre Salviati, cô gái 13 tuổi và là con gái của một chủ ngân hàng người Ý.  Nhà thơ gặp cô gái vào năm 1545 trong một buổi tiệc tại triều đình và ông đã đem lòng yêu mến.  Bài thơ từ đó đã trở thành một tác phẩm ca ngợi tình yêu và cuộc sống.  Điều đáng chú ý là trong bài thơ nầy tác giả đã đi xa hơn chủ đề cổ điển khi so sánh giai nhân với hình ảnh của một đóa hoa hồng và so sánh sự ngắn ngủi của thời gian với khoảnh khắc kéo dài từ bình đến hoàng hôn.  Nhà thơ đã khéo léo vận dụng sự ngắn ngủi đó đồng thời ca ngợi sắc hương phù du đó để thuyết phục người mà ông đem lòng yêu mến.  Mặc dù chính chủ đề bài thơ không có gì đặc biệt cho lắm nhưng tài nghệ thi ca phi thường của Ronsard đã biến tác phẩm thành một tuyệt tác cực kỳ duyên dáng, thanh thoát, bóng bẩy  nhẹ nhàng và phong nhã hào phóng vượt sức tưởng tượng.


 

La Rose

Pierre de Ronsard

Mignonne, allons voir si la rose
Qui ce matin avait déclose
Sa robe de pourpre au Soleil,
A point perdu cette vêprée
Les plis de sa robe pourprée,
Et son teint au vôtre pareil.

Las ! voyez comme en peu d’espace,
Mignonne, elle a dessus la place,
Las ! las ! ses beautés laissées choir!
Ô vraiment marâtre Nature,
Puisqu’une telle fleur ne dure,
Que du matin jusqu’au soir !

Donc, si vous me croyez mignonne,
Tandis que votre âge fleuronne
En sa plus verte nouveauté,
Cueillez, cueillez votre jeunesse :
Comme à cette fleure la vieillesse
Fera ternir votre beauté.

 

Bông Hồng

Pierre de Ronsard

 

Nầy giai nhân, hãy xem đóa hoa hồng

Sáng rực rỡ khoe sắc hồng trong nắng

Đã tàn chưa khi ngày ngã  về chiều?

Và lúc đó khi bình minh đã tắt

Hoa có còn giữ được nét kiêu sa

Như hương sắc hiện giờ em đang có?

 

Nầy giai nhân, như một thoáng phù du,

Hoa đã úa, than ôi!

Hoa rơi rơi từng cánh!

Ôi khắt khe Tạo Hóa vốn an bài

Loài hoa đẹp như loài hoa em thấy

Nở ban mai sẽ rơi rụng về chiều!

 

Nầy giai nhân, nếu em muốn tin ta,

Khi hương sắc đời em tươm tất nở

Thuở vàng son em hãy hái nó đi:

Hương sắc đó như hoa hồng em thấy

Sẽ tàn phai, tàn phai với tuổi già.