Les Plus Beaux Poèmes Romantiques

Traducteur:  Đông Yên Lương Tấn Lực

Licence d’Enseignement en Littérature Française, Université de Saïgon

Licence d’Enseignement en Philosophie Occidentale, Université de Saïgon

Thơ của Réné-Guy Cadou là lọai thơ chỉnh vần, một loại âm nhạc bằng lời.  Trong thi ca hiện đại, người ta có thể nói chỉ có một nhà thơ duy nhất có được biệt tài khiến lời thơ tự mình hát lên một cách hồn nhiên, nhà thơ duy nhất đã thúc dục những nhà soạn nhạc nổi tiếng phải phổ nhạc những bài thơ của ông. Thơ ông có những rung động nội tại độc đáo, sự dung dị chủ yếu của một thể loại trữ tình  luôn luôn bằng hoa.  Những hình ảnh, âm thanh đều tạo được mật ngọt dịu dàng trong tình cảm đối với con người, với cây cỏ và chim muông. Thơ Réné-Guy Cadou luôn luôn có tiếng lữ hành vọng lên từ bên trong như hứa hẹn một chuyển động, hòa điệu toàn diện của tâm hồn và tạo nên cảm giác nhà thơ đang đi trên đường. Với ông, thơ không khác gì những giọt mưa giúp chúng ta qua cơn khát và xua tan sự nóng bức của tâm hồn. Bài thơ Une Douce Pluie không khác gì một điệu đồng giao tuyệt vời gởi đến người tình mà nhà thơ đang chờ đợi, và cùng chờ đợi với ông là những con đường, những bến cảng, chim muông.  Linh hồn của bài thơ đến từ sự kết hợp hài hòa nhiệt độ nóng bỏng dưới những bàn chân nôn nao chờ đợi, tiếng hát ngân vang của người tình và muôn vàn cửa sổ reo trong chiều, ánh sáng từ muôn triệu vì sao đang lấp lánh.  Người mà nhà thơ chờ đợi trong thơ chính là Hélène, người tình thuở nào và là người vợ của  Réné-Guy Cadou sau nầy.  Nhà thơ vận dụng ánh sáng và âm thanh tuyệt vời đó để ca ngợi và minh họa chân dung diễm tuyệt của người tình muôn thưở.


UNE DOUCE PLUIE

René-Guy Cadou

Je t’attendais ainsi qu’on attend les navires

Dans les années de sécheresse quand le blé

Ne monte pas phus haut qu’une oreille dans l’herbe

Qui écoute apeurée la grande voix du temps

 

Je t’attendais et tous les quais toutes les routes

Ont retenti du pas brûlant qui s’en allait

Vers toi que je portais déjà sur mes épaules

Comme une douce pluie qui ne sèche jamais

 

Tu ne remuais encore que par quelques paupières

Quelques pattes d’oiseaux dans les vitres gelées

Je ne vouyais en toi que cette solittude

Qui posait ses deux mains de feulle sur mon cou

 

Et pourtant c’était toi dans le clair de ma vie

Ce grand tapage matinal qui m’éveillait

Tous mes oiseaux tous mes vaisseaux tous mes pays

Ces astres ces millions d’astres qui se levaient

 

Ah que tu parlais bien quand toutes les fenêtres

Pétillaieng dans le soir ainsi qu’un vin nouveau

Quand les portes s’ouvraient sur des villes légères

Où nous allions tous deux enlacés par les rues

 

Tu venais de si loin derrière ton visage

Que je ne savais plus à chaque battement

Si mon cœur durerait jusqu’au temps de toi-même

Où tu serais en moi plus forte que mon sang.

 

 



 

 

 

GIỌT MƯA NHUNG

René-Guy Cadou

Ta chờ em như chờ những con tàu

Trong năm tháng héo khô khi cành lúa

Không nhô cao hơn ngọn cỏ nghiêng đầu

Nghe tiếng thét thời gian mà run sợ

 

Ta chờ em khi bến cảng con đường

Đều vang vọng bàn chân đi nóng bỏng

Hướng về em như một giọt mưa nhung

Còn đọng mãi trên vai từ bao kiếp

 

  Mi em chỉ nhẹ nhàng khe khẽ động

Vài bước chân chim trong cửa kính giá băng

Ta chỉ thấy nơi em niềm cô độc

Với tay mềm choàng lên cổ vai ta

 

Nhưng chính em trong vùng sáng đời ta

Là tiếng hát bình minh kêu ta dậy

Là chim muông là đất nước con tàu

Là muôn triệu vì sao đang thắp sáng

 

Em cất tiếng ngân vang khi muôn vàn cửa sổ

Reo trong chiều như ly rượu chào xuân

  Khi cửa mở trên những thành phố nhẹ

Bao con đường quấn quýt lấy hai ta

 

Em đi đến từ quá xa đàng sau khuôn mặt

Nhịp tim ta liệu có kéo đủ dài

Để theo kịp với thời gian trong đó

Em trong ta còn mạnh hơn máu tim ta