Tưởng Niệm Anh Phùng Văn Bộ

Lại một cuộc chia tay, và cuộc chia tay nào cũng tràn đầy nước mắt, nhất là đối với những người từng góp tiếng với đời trong lúc sinh tiền. Hòa Mỹ Phùng Văn Bộ đã đến với thân hữu của Diễn Đàn Đỉnh Sóng với khoảng 20 truyện ngắn. Đương nhiên sáng tác của anh Bộ còn nhiều hơn thế nữa. Đó có lẽ là phần hành trang cao quý nhất của một cựu Giáo Sư Văn Hóa Vụ/Trường Võ Bị Quốc Gia VN. Chúng tôi đã đón nhận món hành trang đó với lòng biết ơn không nhỏ. Vâng, cám ơn anh đã để lại cho mọi người những mẫu chuyện đời độc sáng với một văn phong cực kỳ bình dị, mộc mạc, được bày biện bằng một kiến thức dân gian bao la khó có ngòi bút nào sánh kịp. "Đêm Giáng Sinh," chẳng hạn, không chỉ là một câu chuyện tình mà còn là một thể hiện của tư duy thăm thẳm nơi người cầm bút, một cộng thông nồng ấm, nhẹ nhàng và trong sáng của hai tâm hồn bình dị nhưng sang trọng và quý phái được nuôi dưỡng trong những hoàn cảnh có đôi chút éo le, ngang trái và, đương nhiên... lãng mạn.
Anh ra đi và mang theo thế giới hình ảnh hữu hình hữu hạn, nay còn mai mất; nhưng những gì còn lại là thế giới của âm thanh, một thế giới bất diệt của những con ve sầu bất diệt. Đọc văn anh viết chúng tôi càng thương tiếc anh nhiều.
Rất tiếc Hòa Mỹ đã ra đi khi Đỉnh Sóng chưa kịp giới thiệu xa hơn văn tài của cây bút phong phú, độc đáo và đa dạng nầy. Hãy đọc Hòa Mỹ để cùng du hành với tác giả trong cả không gian và thời gian, loại thời gian và không gian bây giờ đã trở nên hiếm hoi và trân quý, đặc biệt đối với những người xa xứ. Chúng ta thực sự nợ Hòa Mỹ rất nhiều vì chúng ta cần những cây bút như anh, những loài hoa nở và nở rất rực rỡ, dù nở trong những vùng môi sinh khô cằn sỏi đá.
Xin vĩnh biệt anh, Hòa Mỹ nhé. Nguyện cầu hương linh anh sớm về Cõi Cây Cao Bóng Mát để chúc phúc cho đời, góp phần hóa giải bọn ác tăng đang thống trị quê hương trong khi bọn Cộng Sản Do Thái quốc tế đang thống trị cả hành tinh mà chúng tôi đang sống.

- Đỉnh Sóng