(Tổng hợp phần chuyển ngữ và phần bình của một số công dân mạng.)
The Diplomat
Cá Voi Xanh Mắc Cạn
- By Gary Sands November 16, 2017
Bắc Kinh đã thành công ngăn chặn Dự Án khai thác khi đốt Cá Voi Xanh giữa ExxonMobil và Hà Nội. Dự án nầy được ký kết từ đầu năm 2017 khi John Kerry, cựu ngoại trưởng thời Obama, đến thăm Hà Nội vào tháng 1/2017, trị giá $10 tỉ dollars. ExxonMobil đã đầu tư vào dự án $600 triệu dollars. Nếu thành công dự án sẽ mang lại $20 tỉ dollars cho ngân sách VN với trữ lượng ước tính lên đến 150 tỉ mét khối hơi đốt. Dự án khí đốt Cá Voi Xanh nằm tại các lô 117,118, 119 và 120 thuộc thềm lục địa của Việt Nam. Theo kế hoạch đến cuối năm 2023, dòng khi đốt đầu tiên của dự án Cá Voi Xanh sẽ được đưa vào bờ. Nhưng dựa vào Đường Lưỡi Bò, Bắc Kinh cũng tuyên bố Lô 118 thuộc về họ. Trong khi, về mặt kỹ thuật, vị trí khai thác của ExxonMobil được báo cáo là không rơi vào bên trong những vùng tuyên bố của Bắc Kinh theo tinh thần Đương Lưỡi Bò, nhưng các mũi khoan lại lấy khí đốt từ chính khu vực mà Trung Quốc đã khai thác vào năn 2014 với giàn khoan Hải Dương 981, khiến đưa đến những tranh chấp quyết liệt giữa TQ và VN.
Trong những tháng dẫn đến hội nghị thượng đỉnh APEC, Hà Nội đã liên tục kêu gọi Đại Công Ty Dầu Khí ExxonMobil thông báo ngày khởi công chính thức dự án nầy vào dịp hội nghị APEC diễn ra – một thời điểm mà báo chí và truyền thông Hà Nội vô cùng "hồ hởi phấn khởi quảng cáo" trong nhiều tháng trước đó. Tuy nhiên, tuần vừa qua (tháng 11/2017), lễ khởi công dự án Cá Voi Xanh mà phía VN mong đợi đã không xảy ra. Trong một cuộc hội thảo tại hội nghị APEC, Liam Mallon, Giám Đốc Phát Triển của ExxonMobil cho biết, "Có những hợp đồng cụ thể còn phải được soạn thảo," và, do đó, ExxonMobil phải hoãn quyết định đầu tư cho đến năm 2019.
Đương nhiên, có nhiều lập luận khác nhau về vụ "cá voi mặc cạn" nhưng tựu trung nguyên nhân chính vẫn là sự bắt nạt của đồng chí xấu bụng phương bắc. Sau vụ hủy hợp đồng khai thác với công ty Repsol của Tây Ban Nha trước đây trên Biển Đông, Hà Nội lại một lần nữa ngậm đắng nuốt cay mà lùi bước. Nhưng lần nầy, thay vì Hà Nội chủ động chào thua Bắc Kinh, chính Chú Sam qua trung gian của tập đoàn cá mập ExxonMobil đã chính thức quỳ gối trước Trung Quốc, mặc dù trước đó Rex Tillerson đã nhiều lần tuyên bố rất hùng hổ về chính sách Biển Đông. Thế mới biết cọp nào là cọp thực và cọp nào là cọp giấy. Thế là chỗ dựa cuối cùng của Hà Nội đã trở thành mây khói.
Phía sau kịch bản "Cá Voi Xanh Mắc Cạn" có thể có nhiều ẩn số khác nhau, chẳng hạn:
- Với Hoa Kỳ, quyền lợi mà họ có với Trung Quốc bao giờ cũng lớn hơn quyền lợi mà họ có thể có với VN. Thế thì tại sao phải bỏ con tôm để bắt con tép?
- Trước khi đi vào hợp đồng với VN, Washington cũng thừa biết con kỳ đà phương bắc không dễ gì bị qua mặt. Nhưng ExxonMobil sẽ chẳng mất gì mà không thử thời vận; được thì kiếm chút cháo, không được thì rút lui. Chú Sam khét tiếng là tay chơi Poker và lần nầy Chú dùng Cá voi Xanh để "tố" Bắc Kinh đó thôi. Nếu phải rút lui như hiện nay thì Washington dứt khoát không bao giờ chịu rút lui vô điều kiện với Bắc Kinh. Đương nhiên đôi bên đã phải trả giá với nhau để đi đến một thỏa thuận ngầm nào đó: chính sách con buôn. Trong cuộc mặc cả đó rõ ràng cả Washington lẫn Bắc Kinh cùng có lợi; chỉ có Hà Nội bị thiệt thòi mà thôi.
- Bắc Kinh đang cần ổn định để đi lên làm chủ thế giới nên chẳng dại gì thách thức sức mạnh kỹ thuật của Washington. Ngược lại Washington cũng chẳng dại gì mà đối đầu với Bắc Kinh vì một mối lợi nhỏ với một tiểu quốc. Họ đã từng câu kết với nhau, trả giá vơi nhau, đánh phé với nhau trên lưng dân tộc VN. Vã lại bài học Chiến Tranh Cao Ly và Chiến Tranh VN hãy còn đấy.
Lần thử thách nầy chỉ làm thêm rõ nét ba sự kiện: (i) Biển Đông là ao nhà của Trung Quốc, và (ii) Việt Nam có của nhưng sẽ không được phép hưởng - ít nhất với chế độ cộng sản đang cai trị hiện nay, và (iii) Mỹ chỉ là tên con buôn ai cho tiền nhiều thì họ theo, thế thôi. Tập Cận Bình hoàn toàn làm chủ tình hình, thừa biết Mỹ đã quyết định sao về Cá voi Xanh ở APEC và thừa biết đám Bắc Bộ Phủ đau lắm nên mới Hà Nội đúng thời biểu để vò đầu an ủi "động viên" – hành xử kẻ cả "bốn tốt, mười sáu chữ vàng" là thế đấy!
- Thế mới biết đâu phải có Mỹ nhúng tay vào là mọi chuyện sẽ êm xuôi, như nhiều người Việt trong nước vẫn tưởng và như có người từng la lớn trước đây, "Liên minh với Hoa Kỳ là mệnh lệnh của thời đại." Não trạng phục Mỹ và vọng Mỹ được thấy rất rõ khi người ta đón tiếp các tổng thống Cờ Hoa như cá gặp nước vậy. Thế là chiếc phao ngũ sắc của Chú Sam đã chính thức vuột khỏi tầm tay của Hà Nội để vĩnh viễn trở thành một huyền thoại; và cả huyền thoại nầy cũng đang lu mờ cùng với sự lu mờ của vai trò siêu cường Mỹ bị giản lược vì chính sách duy lợi con buôn, nhất là với sự xuất hiện của một tổng thống lái buôn chỉ biết đi chào hàng cho bọn tài phiệt và sẵn sàng vứt lại sau lưng những giá trị nhân quyền, nhân bản, và đạo đức chính trị tối thiểu của nền văn minh Hiệp Chủng Quốc. Có lẽ Donald Trump đang cố làm cho nước Mỹ vĩ đại trở lại bằng cách đẫy nó sâu vào bóng tối để thế giới khỏi thấy bộ mặt nhỏ nhen, xấu xí, và ti tiện hiện nay của chủ nghĩa Judaism.
Thế thì chẳng ngạc nhiên nếu thấy chế độ Hà Nội tiếp tục ôm chân Đại Ca bốn tốt mười sáu chữ vàng phương bắc cho yên thân. Mặc dù từ sau Chiến Tranh VN, Washington và Hà Nội đã trở thành đồng chí anh em trên danh nghĩa, Chú Sam không thể đứng về phía cộng sản Hà Nội chỉ vì mấy câu khẩu hiệu rỗng tuếch như "Chủ nghĩa Xã Hội ưu việt, chủ nghĩa anh hùng cách mạng, đỉnh cao trí tuệ của loài người, khó khăn nào cũng vượt qua, kẻ thù nào cũng đánh thắng, v.v..." Cứ đánh đi thì biết ngay một khi cả dân tộc đều quay lưng với một bộ máy vô nhân tính, hèn với giặc ác với dân, chỉ biết bắt nạt và đàn áp người dân trong nước, những kẻ tay không và nhất là nhũng phụ nữ chân yếu tay mềm có con thơ.
Cá Voi Xanh là một bài học mới về "đồng minh với Mỹ" vì Cá Voi Xanh chẳng qua là một Hoàng Sa không tiếng súng. Thực ra, dù theo Mỹ hay không thì Mỹ vẫn có thể dùng Việt Nam để trả giá với Trung Quốc bất cứ lúc nào, như họ đã từng làm thế với Miền Nam hơn 40 năm trước. Hoàng Sa, Cá Voi Xanh, hay toàn bộ lảnh thổ và chủ quyền Việt Nam chỉ khác nhau về kích thước và phạm vi chứ không khác nhau về bản chất.Trong trường hợp Biển Đông, Mỹ chỉ cần ngồi yên hay đấu võ mòm chiếu lệ thì những hòn đảo nhân tạo cứ từng bước phát triển. Ngoài chuyện đấu võ mồm chiếu lệ, Mỹ cũng giả vờ cho tàu đi "tuần tra Biển Đông" - chỉ để cho những con cá lòng tong hút cho bễ ba sườn. Trước kia Mỹ đã từng phản bội "đồng minh" Đài Loan bằng cách đẫy người "bạn vàng" nầy ra khỏi LHQ và cho Trung Cộng vào thay thế để kiếm ăn đồng thời tuân thủ mệnh lệnh của Nhà Nước Chìm Do Thái. Rồi đây khi mà nền văn minh Cờ Hoa tiếp tục xuống đồi sẽ đến lược Nam Hàn, Nhật Bản, Phi Luật Tân tuần tự đi vào quỹ đạo của Trung Quốc khi Chú Sam quyết định mang những món hàng còn lại nầy ra bán trước khi treo cổ tự vận. Mặc dù những quốc gia nầy và Biển Đông không phải là lãnh thổ hay lãnh hải của Mỹ, nhưng vi My là một siêu cướng có một sức mạnh quân sự cụ thể tại khu vực nầy nên Mỹ thừa tư cách để xem đo là những món hàng trao đổi với Bắc Kinh. Khi đụng chuyệ, Mỹ chỉ cần khoanh tay đứng nhìn như trường hợp hoàng Sa năm 1974 thì cũng chisnhlaf dấu hiệu đèn xanh cho Tàu xâm lấn.
Bần cùng sinh đạo tặc. Mua vũ khí và chiến cụ phế thải thì cứ mua, cũ người mới ta, nhưng đừng nghe những gì Mỹ nói.
Ngày nay cộng sản Hà Nội vừa chạy theo Tàu vừa chạy theo Mỹ. Bất hạnh thay, cả hai cường quốc nầy đểu là kẻ thù của dân tộc Việt Nam, một kẻ thù truyền kiếp, một kẻ thù tiềm năng. LỜI NGUYỀN RỦA LINH THIÊNG của hàng triệu sinh linh người dân vô tội Miền Nam sau biến cố 1975 đầy tội ác hãy còn mãi đấy trên số phận của những bọn buôn nước, bán nước, và cướp nước - chủ yếu là Washington và Hà Nội.